Cách Hà Nội khoảng 150km, bản Lác ở Mai Châu nằm ẩn mình trong một thung lũng xanh mướt mang đậm bản sắc văn hóa của người Thái với những căn nhà sàn đơn sơ bên cánh đồng lúa chín vàng.
Xe dừng chân ở đèo Thung Khe hay còn gọi là đèo Đá Trắng nằm ở độ cao 1000m so với mặt nước biển. Ăn tạm một quả bắp luộc trong tán nhà lá chênh vênh trên đỉnh đèo, tôi được ngắm toàn cảnh Hòa Bình mênh mông dưới làn gió mát lồng lộng trước khi xuống thung lũng Mai Châu.
Cách thú vị nhất để khám phá bản Lác là thuê một chiếc xe đạp chạy vòng quanh bản. Trời nắng gắt tháng 10 càng làm tôi thêm hào hứng đạp mạnh chân dưới những tán cây rợp mát, trên con đê giữa cánh đồng lúa gợi nhớ cái gì đó rất thân quen ở xứ sở quê mình.
Trong bản Lác các gian hàng thổ cẩm được người Thái bán ngay dưới sân nhà sàn dân tộc. Bạn tha hồ lựa chọn áo, váy xòe, khăn quàng cổ, túi xách, ví thậm chí có cả cung tên, nỏ, chiêng, sừng trâu v.v… và cùng trò chuyện với những người dân hiền hòa hiếu khách.
“Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.”
Một lần được sống chậm đúng nghĩa, tôi chỉ có một ngày ngắn ngủi để cảm nhận từng câu chữ trong hồn thơ “Tây Tiến” của tác giả Quang Dũng. Cho dù không có cơ hội được thưởng thức món xôi đặc sản thơm lừng của đồng bào dân tộc Thái cho chuyến tham quan thêm trọn vẹn cũng khiến tôi “phải lòng” mảnh đất xinh đẹp này.
Về Mai Châu, về với bản làng yên tĩnh hôm nay để lần nữa yêu thêm vẻ đẹp văn hóa đa dạng trên từng vùng miền đất nước.
Vân Hùng